Xin Vía May Mắn Mỗi Ngày

Xin Vía May Mắn Mỗi Ngày HỆ THỐNG LADY’S HOUSE SPA & CLINC

Suốt 2 năm chung sống, tôi không dám gửi 1 đồng nào cho bố mẹ vì vợ quản chặt từng li từng tí, đến tận lúc mẹ tôi bị ốm ...
21/10/2025

Suốt 2 năm chung sống, tôi không dám gửi 1 đồng nào cho bố mẹ vì vợ quản chặt từng li từng tí, đến tận lúc mẹ tôi bị ốm li:;ệt giường, vợ mới lái ô tô về thăm nhưng rồi đến lúc chia đất, không thể ngờ được...
Tôi là con trai duy nhất trong nhà. Vợ tôi làm kế toán, giỏi giữ tiền, giỏi đến mức đến cả lương của tôi cũng bị cô ấy kiểm soát như sổ công quỹ. Mỗi tháng đi làm về, tôi được phát "tiền tiêu vặt" như học sinh tiểu học.
Hai năm chung sống, tôi không dám gửi nổi một đồng về quê cho bố mẹ. Mỗi lần nhắc đến, vợ tôi lại dỗi:
“Lương 13 triệu, nuôi con, đóng học, thuê nhà, ăn uống chưa đủ lại còn đòi gửi về quê à? Ở đó có làm ra đồng nào cho anh chưa?”
Tôi chỉ biết im lặng.
Mẹ tôi thi thoảng gọi lên, giọng vẫn nhẹ như sợ làm phiền:
“Có sao đâu con, mẹ với bố còn trồng rau được, đừng lo.”
Nhưng rồi mẹ tôi đổ bệnh, liệt nửa người vì tai biến. Lúc đó, tôi chỉ biết năn nỉ vợ:
“Về quê thăm mẹ đi. Anh sẽ về một mình cũng được…”
Không biết vì thương hại hay sợ người ngoài dị nghị, vợ tôi lái ô tô đưa tôi về quê, như một cuộc ‘ban ơn’.
Về đến nơi, cô ấy mặt lạnh như tiền, đứng cách xa giường mẹ tôi một đoạn, không hỏi han, chỉ nói với tôi:
“Em đợi ngoài xe. Có gì gọi.”
Mẹ nằm một chỗ, tay vẫn run run tìm cái gì đó trong gối, đưa cho tôi:
“Mai cả nhà lên đông đủ… mẹ muốn chia đất chia nhà… kẻo lỡ đâu không kịp.”
Tôi nuốt nước mắt. Mẹ tôi nghèo nhưng miếng đất mặt đường 6m, gần chợ, giá đã lên đến hơn 5 tỷ đồng.
Hôm sau, họ hàng, anh chị em tụ tập đầy đủ.
Mẹ tôi chỉ vào từng người, và rồi sau đó, không ai ngờ được... 👇👇

Ăn hỏi con trai, mẹ tôi sắm "lễ đen" đến cả trăm triệu đồng chẳng tiếc gì nhưng khi đến nhà gái, nhìn vào con gà trên bà...
21/10/2025

Ăn hỏi con trai, mẹ tôi sắm "lễ đen" đến cả trăm triệu đồng chẳng tiếc gì nhưng khi đến nhà gái, nhìn vào con gà trên bàn thờ gia tiên, mẹ tôi đùng đùng đòi h/ủy hô//n. Về nhà bà mới nói lý do, hóa ra mẹ tôi đã cứu cả dòng họ
Tôi tên là Nam, con trai trưởng, cũng là cháu đích tôn. Năm tôi 28 tuổi, tôi quen Lan, cô gái hiền lành, làm kế toán ở công ty xuất nhập khẩu. Gia đình Lan ở cùng tỉnh, gia giáo, nề nếp. Hai bên qua lại, mọi chuyện đều thuận lợi.
Khi tôi nói sẽ cưới, mẹ tôi vui lắm, dồn hết tâm huyết chuẩn bị sính lễ, chỉ sợ nhà gái nghĩ nhà trai sơ sài. Bà đích thân chọn từng mâm lễ, đặt “lễ đen” đủ đầy: vàng, tiền mặt, bánh cốm, trầu cau, trà rượu… tổng giá trị lên đến gần 700 triệu đồng – với bà, đó là chuyện bình thường.
Ngày ăn hỏi, cả họ nhà tôi kéo nhau sang nhà gái.
Không khí rộn ràng, tiếng pháo nổ, trống phách vui vẻ. Tôi thì chỉ hồi hộp mong nhìn thấy Lan trong tà áo dài đỏ thắm.
Nhưng khi mọi người vừa đặt sính lễ lên bàn thờ gia tiên, tôi để ý mẹ tôi bỗng đứng lặng, mặt tái mét, đôi mắt nhìn chằm chằm vào con gà luộc được đặt chính giữa mâm cú;:;ng.
Con gà ấy trông bình thường với tôi – chỉ là một con gà vàng óng, cánh xếp ngay ngắn, miệng ngậm bông hoa đỏ.
Nhưng mẹ tôi bỗng run rẩy, rụt tay lại, giọng khẽ nhưng lạ/nh bu;;ốt:
– Xin lỗi… lễ này, chúng tôi không thể tiếp tục 👇👇👇 Đọc tiếp câu chuyện dưới bình luận

Tình cảnh lạ lùng tại các tiệm vàng đúng dịp 20/10👇
20/10/2025

Tình cảnh lạ lùng tại các tiệm vàng đúng dịp 20/10👇

Ngày mẹ mất, di chúc được công bố. Trong đó, anh trai tôi – Hào – được thừa hưởng 7 căn nhà cho thuê, tổng giá trị hàng ...
20/10/2025

Ngày mẹ mất, di chúc được công bố. Trong đó, anh trai tôi – Hào – được thừa hưởng 7 căn nhà cho thuê, tổng giá trị hàng tỷ lệ. Còn tôi, con nhỏ, chỉ nhận được một chiếc cặp da cũ kỹ đã chín màu, nằm im lìm dưới đáy tủ.
Ai ai đều xì xào:
– Bà thương con cả hơn…
– Chắc chắn bà coi con út là gánh nặng nên cân nhắc lại điều gì.
Tôi im lặng. Anh trai nhìn tôi, ánh mắt thoáng chút thương tổn, nhưng rồi nhanh chóng quay đi, ôm đống giấy tờ nhà đất mà nở nụ hôn mãn nguyện.
Chiếc giày cũ trở thành trò cười trong mắt họ hàng. Tôi ôm nó về, không một tiếng ồn ào. Trong thời gian, tôi chỉ khắc sâu hình ảnh mẹ Hoàng cười lót:
– Mỗi đứa trẻ đều có số phận riêng. Hãy sống tử tế, con sẽ nhận được điều xứng đáng.
Ba năm trôi qua. Anh trai sống trong nhung lụa, nhưng vì ham mê đỏ đen, anh lần như bán tăng 7 căn nhà. Tiền bạc cạn kiệt, bạn bè xa lánh, vợ con cũng bỏ đi. Từ một người yêu cao đầu, anh sa sơn, nợ nần chồng chất.
Một buổi chiều mưa anh tìm đến căn phòng trọ nhỏ của em. Thân hình thiếu hụt, ánh mắt thất thần. Anh ngồi xuống ghế, giọng chạy chạy:
– Em à… giúp anh với. Anh mất hết rồi. Ngoài xã hội đang dí, anh nghĩ còn chỗ nào bấu víu.
Tôi nhìn anh trai, trái tim dâng lên cảm xúc khó mô tả. Anh từng là niềm tự hào của gia đình, từng coi tôi như kẻ thấp hèn. Giờ phút này, anh ngồi đây, đôi bàn tay chạy run cầu cứu.
Tôi lặng lẽ quay vào phòng, mang ra chiếc nhẫn cũ. Nó đồng hành với tôi suốt ba năm qua, dù không ai biết tôi giữ được gì trong đó.
Anh thoáng nhăn mày, cười thầm:
– Giờ này em còn giữ mấy thứ vô dụng ấy sao? Mẹ thiên vị anh quá… Em không vô địch à?
Tôi không trả lời. Trước mặt anh, tôi mở cặp. Bên trong không phải giấy tờ cũ kỹ như anh nghĩ, mà là một tập hồ sơ dày, gói Ghim cẩn thận.
Tôi đặt lên bàn, nhẹ nhàng nói:
– Đây là thứ mẹ thật sự để lại cho em.
Anh ấy mở ra một cách an toàn. Trong đó là hợp đồng vốn, cổ phần công ty, giấy chứng nhận quyền sử dụng đất của một dự án lớn. Mẹ đã thầm lặng đầu tư, tất cả đều viết tên tôi. Ngoài ra còn có những bức thư tay, mẹ ôm dò:
“Anh con đã đủ, mẹ chỉ lo nó sa ngã. Con út chịu thương chịu khó, mẹ muốn con có điểm tiêu đề dài dài. Hãy giữ bí mật đến khi con thật sự cần.”
Xem tiếp ở dưới phần bình luận👇👇👇

Tặng con gái cả căn nhà 5 tỷ khi con đi lấy chồng, con rể sáng cả mắt nghĩ sau là của mình, ngày cháu ngoại đầy tháng tô...
20/10/2025

Tặng con gái cả căn nhà 5 tỷ khi con đi lấy chồng, con rể sáng cả mắt nghĩ sau là của mình, ngày cháu ngoại đầy tháng tôi âm thầm bán luôn cái nhà rồi làm sổ tiết kiệm đứng tên con gái, thông gia ngại quá hóa thẹn bắt con trai ly hô:;n luôn, nhà tôi hí hửng mở tiệc ăn mừng thì ngờ đâu ngay sáng hôm sau...
Nhà tôi có hai cô con gái, mà đứa lớn thì khôn ngoan, hiền lành, yêu thằng rể hiền nhưng hơi... ham vật chất.
Lúc nó cưới, tôi thương con, sợ bị nhà chồng coi thường nên tặng hẳn căn nhà 5 tỷ làm của hồi môn.
Ngày cầm chìa khóa, thằng rể mắt sáng rực, hứa hẹn chăm sóc con gái tôi cả đời.
Nhưng mới vài tháng sau, tôi nghe phong thanh nhà bên bắt con rể đứng tên đồng sở hữu, nó hí hửng tưởng sắp thành “ông chủ thật sự”.
Tôi cười thầm, rồi âm thầm bán luôn căn nhà trước khi sổ đỏ kịp sang tên, chuyển toàn bộ thành sổ tiết kiệm đứng tên riêng con gái.
Đến khi bên thông gia biết chuyện, bà sui mặt đỏ gay, ông sui đập bàn quát:
“Bà chơi kiểu gì vậy? Thế là lừa con trai tôi à?”
Chưa kịp giải thích, họ ép con trai ký đơn ly hôn cho “đỡ nhục”.
Tôi thấy con gái nước mắt ngắn dài nhưng vẫn nhẹ nhõm — ít ra nó không mất trắng đời mình.
Cả nhà tôi mở tiệc ăn mừng, bảo nhau “thế là may rồi, thoát nợ đời”.
Ai ngờ ngay sáng hôm sau, công an gõ cửa... 👇👇

Đám cưới của tôi diễn ra hoành tráng giữa trung tâm thành phố. Họ hàng ai cũng trầm trồ: “Nhà trai giàu có, cô dâu tốt s...
20/10/2025

Đám cưới của tôi diễn ra hoành tráng giữa trung tâm thành phố. Họ hàng ai cũng trầm trồ: “Nhà trai giàu có, cô dâu tốt số lắm!”
Tôi đứng trên sân khấu, cười gượng giữa ánh đèn rực rỡ. Mẹ chồng tay cầm micro, giọng oang oang tự hào:
“Hôm nay là ngày trọng đại của con trai tôi – thằng Tuấn. Mẹ xin trao cho con hai sổ đỏ, năm trăm triệu tiền mặt và mười cây vàng làm của hồi môn. Mong hai con hạnh phúc, làm ăn phát đạt.”
Cả hội trường ồ lên. Ai nấy nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ. Nhưng cũng nhiều ngươì thì thầm to nhỏ:
Sao chỉ trao cho con trai mà không trao hồi môn cho con dâu nhỉ. Nhìn cô dâu đứng lủi thủi tội quá…
Nhà này thiên vị con trai quá….
Tôi chỉ biết cúi đầu cười gượng. Khi MC vừa dứt lời, bà đã quay sang thì thầm với con trai:
“Cất hết đi, đừng để con vợ mày nó biết. Tiền này mẹ cho mày chứ không phải cho nó đâu. ôi chỉ biết cúi đầu cười gượng. Con dâu người dưng nước lã có phải máu mủ nhà mình đâu, mẹ không tin tưởng được”.
Tôi nghe rõ mồn một, lòng quặn thắt. Nhưng vì yêu, tôi nén lại. Tôi tin rằng rồi thời gian sẽ khiến anh thay đổi.
Thế nhưng, đời không giống như tôi nghĩ.
Cưới nhau được chưa đầy một tháng, anh bắt đầu bỏ bê gia đình, đêm về khuya, tiền bạc vung vãi. Mẹ chồng thì lúc nào cũng khen:
“Thằng Tuấn nó đàn ông, nó giao du xã hội là chuyện bình thường.”
Rồi một ngày, anh về nhà mặt tái nhợt, miệng lắp bắp:
“Em ơi… mất hết rồi. Anh… anh bị lừa…”
Tôi sững sờ:
“Mất… là sao? Anh nói gì vậy?”
Anh quỳ xuống, bật khóc:
“Toàn bộ vàng, sổ đỏ, tiền mẹ đưa anh… anh đem đầu tư theo bạn, giờ họ ôm đi hết rồi… Không còn gì cả…”
Tôi như chết lặng. Căn nhà đang yên ấm bỗng trở nên lạnh buốt.
Xem tiếp ở dưới phần bình luận👇👇👇

5 năm trước, tôi mất tất cả.Mất chồng. Mất niềm tin. Mất cả thanh xuân đã từng ngây thơ gửi gắm vào một người đàn ông tư...
20/10/2025

5 năm trước, tôi mất tất cả.
Mất chồng. Mất niềm tin. Mất cả thanh xuân đã từng ngây thơ gửi gắm vào một người đàn ông tưởng là cả đời.
Anh ta—người chồng từng hứa hẹn bên tôi lúc khó khăn—vừa lên chức trưởng phòng đã thay lòng. Cặp với một nữ giám đốc đối tác, giàu có, sắc sảo. Không còn những cái nắm tay, không còn những buổi tối đỡ tôi dỗ con, không còn tiếng cười ở căn bếp nhỏ. Anh lạnh nhạt dần, rồi một ngày đưa đơn ly hôn như đưa hóa đơn điện nước.
Tôi từng là sinh viên Ngoại thương, từng có nhiều lời mời công việc hấp dẫn. Nhưng vì anh, tôi chọn ở nhà nuôi con, chăm sóc gia đình. Lúc tôi hỏi: "Còn con thì sao?" Anh ta chỉ đáp gọn:
"Em là mẹ. Em lo."
Tôi ngã quỵ. Nhưng bố mẹ tôi bảo: "Người đàn bà mạnh nhất là người đứng dậy khi bị đạp xuống."
Tôi gửi con cho ông bà ngoại ban ngày. Buổi sáng đi làm, tối tranh thủ học thêm tiếng Trung, kỹ năng thương mại điện tử. Có hôm trời mưa, tôi đứng dưới trạm xe buýt, ướt từ đầu đến chân, ôm hộp cơm nguội lạnh — nước mắt chan vào cơm. Nhưng tôi không bỏ cuộc.
Xem tiếp tại bình luận 👇👇

Tôi phải đ;ậ;p bỏ nhà mới xây 700 triệu vì lấn đất hàng xóm 11 cm. Cuộc sống của gia đình tôi lẽ ra đã tốt đẹp hơn nhiều...
20/10/2025

Tôi phải đ;ậ;p bỏ nhà mới xây 700 triệu vì lấn đất hàng xóm 11 cm. Cuộc sống của gia đình tôi lẽ ra đã tốt đẹp hơn nhiều...
Bị 'cú trời giáng' đập nhà trả đất, kinh tế và tinh thần của gia đình tôi bị đ;;á;nh g;ụ;;c.
Năm 2016 là một năm đau khổ với gia đình tôi, khi chính tay tôi thuê người về đập bỏ căn nhà mới xây trị giá 700 triệu đồng mà hai vợ chồng tích góp mãi mới có tiền xây.
Lúc tôi xây nhà, thợ thầu chỉ căn cứ vào cọc đá cắm phân lô, không có máy định vị tọa độ, thợ "vườn" xây nên không có tư vấn, không có giám sát... nên sau khi tô tường, nhà tôi lấn sang đất hàng xóm tận 11 cm.
Sau khi phát hiện ra, tôi hết sức cầu thị, thương lượng bồi thường, nhưng hàng xóm nhất quyết không chịu vì "đất ở khu dân cư này lô nào lô đấy vuông vức, anh lấn sang rồi sau này tôi bán lô này cho ai".... Đọc tiếp tại đây 👉

Cưới nhau từ lúc hàn vi, tay trắng. 5 năm sau khi tôi giàu có thành Giám đốc thì vợ lại đòi ly hôn. Tôi bực bội kí luôn ...
20/10/2025

Cưới nhau từ lúc hàn vi, tay trắng. 5 năm sau khi tôi giàu có thành Giám đốc thì vợ lại đòi ly hôn. Tôi bực bội kí luôn đơn ly hôn để xem không có mình cô ấy sống sao. Một hôm bất ngờ thấy vợ cũ nhặt ve chai bên đường.. tôi mới hiểu lý do...“Anh tưởng sau này giàu có thì hạnh phúc sẽ bền chặt, nào ngờ mọi thứ lại vỡ vụn chỉ trong một tờ giấy.”
Tôi và Lan cưới nhau từ khi cả hai còn tay trắng. Năm ấy, tôi mới ra trường, lương ba cọc ba đồng, còn Lan làm công nhân may, ngày tăng ca tới mệt rã rời. Chúng tôi thuê một căn phòng trọ chật hẹp, mùa hè nóng như đổ lửa, mùa mưa dột tứ phía. Có những hôm hai vợ chồng chỉ ăn cơm với rau muống luộc chấm nước mắm, vậy mà vẫn thấy ấm áp, bởi lúc nào cũng có nhau.
Lan là người phụ nữ kiên nhẫn, chịu thương chịu khó. Khi tôi quyết định vay mượn để khởi nghiệp, cô ấy không cản, thậm chí còn mang đôi bông tai duy nhất – kỷ vật mẹ để lại – đi bán, đưa tôi lấy vốn. Tôi đã hứa trong lòng: “Sau này thành công, nhất định phải bù đắp cho vợ.”
Năm năm sau, công ty tôi thành đạt, tôi từ một gã nghèo kiết xác trở thành Giám đốc. Xe sang, nhà mặt phố, nhân viên hàng chục người. Ai gặp cũng kính nể, chúc mừng. Thế nhưng, khi tôi tưởng hạnh phúc sẽ viên mãn, Lan lại đột ngột đưa đơn ly hôn.
Tôi choáng váng. Trong đầu hiện lên muôn vàn câu hỏi: “Cô ấy có người khác? Cô ấy thấy tôi thay đổi? Hay chê trách tôi không còn quan tâm?” Nhưng khi hỏi, Lan chỉ im lặng, rồi thở dài:
– Chúng ta nên dừng lại thôi.
Tôi tức giận, cảm thấy bị phản bội. Cơn tự ái của một người đàn ông thành đạt trỗi dậy. Tôi nghĩ: “Ngày xưa nghèo khó thì bám, giờ tôi có tiền lại đòi bỏ. Được, để xem không có tôi thì sống sao.” Thế là, không cần cân nhắc, tôi ký vào đơn ly hôn, lạnh lùng quay lưng, như thể muốn chứng minh cho cô ấy thấy sự quyết đoán của mình.
Sau ly hôn, tôi lao vào công việc, tiệc tùng và những mối quan hệ mới. Nhưng sâu thẳm, đôi khi vẫn thấy hụt hẫng khi trở về căn nhà rộng lớn, trống trải.
Cho đến một buổi chiều mưa, đang ngồi trong xe chờ đèn đỏ, tôi bất ngờ nhìn thấy bóng dáng quen thuộc bên đường. Người phụ nữ lom khom, gầy gò, đang lục trong đống rác nhặt những chai nhựa. Áo mưa rách, tóc xõa, đôi tay run run. Tôi nín thở nhìn kỹ – chính là Lan.
Tim tôi chợt thắt lại. Mọi ký ức ùa về. Một câu hỏi xé lòng bật ra trong đầu: “Tại sao Lan lại ra nông nỗi này?”...
Quý độc giả xem thêm tại cmt👇

Tôi đi xuất khẩu lao động nhưng chồng ở nhà sống như vợ chồng với chị gái tôi, khi tôi về thì chị đã có b/ầ/u được 3 thá...
19/10/2025

Tôi đi xuất khẩu lao động nhưng chồng ở nhà sống như vợ chồng với chị gái tôi, khi tôi về thì chị đã có b/ầ/u được 3 tháng👇👇
Ngày tôi đặt chân xuống sân bay sau hơn ba năm đi xuất khẩu lao động, trong lòng chỉ có một niềm vui duy nhất: được gặp lại chồng và người thân. Tôi gom góp từng đồng gửi về, xây được căn nhà mới khang trang, nghĩ bụng về rồi vợ chồng sẽ bắt đầu cuộc sống mới tốt đẹp hơn.
Nhưng ngay từ khi bước chân vào nhà, tôi đã thấy có gì đó khác lạ. Ánh mắt của chị gái tôi – người mà tôi tin tưởng nhất, người ở cùng chồng tôi để “giúp đỡ chăm sóc nhau” – tránh né. Chồng tôi cũng lúng túng chẳng dám nhìn thẳng vào mắt tôi.
Đêm hôm ấy, khi cả nhà đi ngủ, tôi nghe tiếng chị khóc trong phòng. Linh cảm mách bảo có chuyện chẳng lành, tôi đẩy cửa bước vào thì ch/ế/t l/ặng: bụ/ng chị gái tôi đã nhô cao, rõ ràng là đang ma//ng th//ai.
Tôi sững sờ, tay run bần bật:
“Chị… chị… đứa b/é trong bụ/ng… là của ai?”
Chị tôi bật khóc nức nở, còn chồng tôi q/uỳ s/ụp xuống:
“Anh xin lỗi… Tất cả là lỗi của anh. Anh đã sai… là anh với chị em…”
Tối đó cả họ đén nhà tôi.....
ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN👇👇

Anh phụ hồ tưởng mình may mắn gặp được định mệnh cuộc đời trong quán Phố Đêm, anh ra sức khuyên cô bỏ nghề về làm vợ anh...
19/10/2025

Anh phụ hồ tưởng mình may mắn gặp được định mệnh cuộc đời trong quán Phố Đêm, anh ra sức khuyên cô bỏ nghề về làm vợ anh, nào có ngờ 3 tháng sau cả xóm Đông kéo đến kín sân nhà anh chỉ vì...
Anh Hòa – gã phụ hồ hiền lành của xóm Đông – người ta bảo anh “ng-ốc thì ngốc vừa thôi”.
Ngày anh dắt về cô vợ mới cưới, cả xóm x-ì x;/ào:
“Con bé này hình như ở quán Phố Đêm dưới thị trấn đấy.”
“Thôi kệ, miễn là nó thương nó lo cho thằng Hòa là được.”
Cô vợ tên Ly – trắng trẻo, nói năng nhỏ nhẹ, suốt ngày nấu ăn dọn dẹp không kêu ca tiếng nào.
Anh Hòa tin chắc trời thương mới cho mình gặp được “định mệnh đời anh”.
Ba tháng trôi qua, tưởng hạnh phúc đã về thật.
Cho đến một buổi chiều, cả xóm Đông kéo đến kín sân, người thì chỉ trỏ, người thì che miệng cười rúc rích.
Trước cổng nhà, một chiếc xe bảy chỗ đen bóng dừng lại, mấy người đàn ông mặc đồ vest bước xuống, tay cầm xấp giấy tờ.
Người đi đầu nói lớn:
“Anh Hòa có nhà không? Chúng tôi đến đòi lại người!”
Cả xóm s-ững sờ.
Anh Hòa bước ra, mặt tái mét:
“Các anh nói gì… đòi người là sao?”
Người đàn ông chìa ra một tập giấy, ai mà ngờ... 👇👇

Address

Số 30 Đường Ngô Quyền Phường Phú Cường Thành Phố Thủ Dầu Một Tỉnh Bình Dương
Thu Dau Mot
810000

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Xin Vía May Mắn Mỗi Ngày posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram

Category