
21/07/2025
“𝐓𝐨̂𝐢 𝐥𝐚̀ 𝐂𝐡𝐚̂𝐮 𝐁𝐚̉𝐨 – 𝐭𝐨̂𝐢 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐇𝐈𝐕, 𝐯𝐚̀ 𝐭𝐨̂𝐢 𝐜𝐡𝐮̛𝐚 𝐭𝐮̛̀𝐧𝐠 đ𝐞̂̉ 𝐧𝐨́ 𝐜𝐮̛𝐨̛́𝐩 đ𝐢 𝐪𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠 𝐭𝐮̛̉ 𝐭𝐞̂́ 𝐜𝐮̉𝐚 𝐦𝐢̀𝐧𝐡.”
Tôi biết mình có HIV vào cuối những năm 90. Lúc đó tôi đang yêu một người sống chung với H. Tôi không phải nạn nhân của sự thiếu hiểu biết, tôi biết mình đang bước vào một mối quan hệ đầy rủi ro. Nhưng tôi chọn yêu, và tôi cũng chủ động tìm hiểu về HIV, về thuốc ARV.
Khi biết mình dương tính với H, tôi cũng hoang mang, cũng sợ chứ. Nhưng nhờ có kiến thức, nhờ có niềm tin vào y học, tôi không để bản thân chìm vào tuyệt vọng.
💔 𝐋𝐚̂̀𝐧 𝐛𝐢̣ 𝐤𝐲̀ 𝐭𝐡𝐢̣ 𝐤𝐡𝐢𝐞̂́𝐧 𝐭𝐨̂𝐢 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐛𝐚𝐨 𝐠𝐢𝐨̛̀ 𝐪𝐮𝐞̂𝐧 𝐥𝐚̀ 𝐤𝐡𝐢 𝐬𝐢𝐧𝐡 𝐜𝐨𝐧 𝐯𝐚̀𝐨 𝐧𝐚̆𝐦 𝟐𝟎𝟎𝟏.
Tôi bị tách riêng, bị đưa lên một phòng ở lầu, xa mọi người. Nhân viên y tế lạnh nhạt, xa lánh tôi như thể tôi không phải là con người. Khi gia đình đề nghị bác sĩ mổ lấy con cho tôi, họ còn mỉa mai: “Con bà nhiễm rồi mà còn cười.”
Gia đình tôi sợ quá, phải tìm cách đưa tôi trốn khỏi bệnh viện… qua cửa sổ, rồi đưa tôi lên Sài Gòn. Ở Từ Dũ, tôi được chăm sóc tử tế, được đối xử đúng mực – tôi đã khóc vì thấy mình được làm mẹ như bao người mẹ khác.
𝐍𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐤𝐲̀ 𝐭𝐡𝐢̣ đ𝐚̂𝐮 𝐜𝐡𝐢̉ đ𝐞̂́𝐧 𝐭𝐮̛̀ 𝐛𝐞̣̂𝐧𝐡 𝐯𝐢𝐞̣̂𝐧.
🧍♀️ Người ta nhìn tôi như người đã “hết đời”.
😔Có người hỏi thẳng tôi: “Ủa, chưa ch3t nữa hả?”
😔Con tôi bị đuổi khỏi trường vì tin đồn "con nhiễm HIV".
😔Người chị dâu bên Mỹ làm ngành y mà còn nói: “Chị mà đi tiểu, xong rồi vô đạp nước tiểu chị thì cũng bệnh nữa đó”.
Đ𝐨́ 𝐥𝐚̀ 𝐥𝐮́c 𝐭𝐨̂𝐢 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐭𝐢𝐞̂́𝐩 𝐭𝐮̣𝐜 𝐜𝐡𝐢̣𝐮 đ𝐮̛̣𝐧𝐠. 𝐓𝐨̂𝐢 𝐪𝐮𝐲𝐞̂́𝐭 đ𝐢̣𝐧𝐡 𝐥𝐞̂𝐧 𝐭𝐢𝐞̂́𝐧𝐠.
Tôi nói thẳng với chị dâu: “Chị nên cập nhật lại kiến thức về HIV đi. Chị làm ngành y mà nói vậy là nguy hiểm lắm.”
Tôi nói với hàng xóm: “Tôi sống với HIV, nhưng tôi không lây qua ánh mắt hay lời nói của chị.”
Tôi nói với trường học: “Tôi rút con tôi ra, nhưng tôi muốn biết ai đã tiết lộ thông tin cá nhân của gia đình tôi.”
Tôi tin rằng:
👉 Nếu mình cứ im lặng, là mình cũng đang tự kỳ thị chính mình.
💪 Từ năm 1999 đến nay, tôi làm đủ mọi thứ cho cộng đồng:
🍀Tôi thành lập Liên minh Nhân Ái, kết nối 8 nhóm tự lực ở Bến Tre.
🍀Tôi đi xin quà, phát thuốc, lo BHYT, hỗ trợ giấy tờ tùy thân, làm truyền thông về HIV ở bất kỳ đâu tôi đến – từ bệnh viện cho đến quán cà phê.
🍀Tôi từng nói với cán bộ: “Người sống với HIV nếu không được điều trị liên tục, họ có thể ch3t. Đừng ngăn họ ra đường chỉ vì không hiểu thuốc Methadone hay ARV là gì.”
🍀COVID đến, tôi đi phát thuốc, phát quà, không để ai bị bỏ lại.
🍀Tôi có bao nhiêu tiền là tôi lại gom góp tổ chức chương trình Tết, trung thu, đầu năm học cho người nghèo, người yếu thế.
🌱 𝐓𝐨̂𝐢 𝐜𝐡𝐢̉ 𝐦𝐨𝐧𝐠 𝐦𝐨̂̃𝐢 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐡𝐚̃𝐲 𝐧𝐡𝐢̀𝐧 𝐥𝐚̣𝐢:
💗Người sống với HIV không phải tội phạm.
💗Không phải ai nhiễm HIV cũng do sai lầm.
💗Và không ai đáng bị phân biệt chỉ vì đang cố gắng sống tiếp.
📣 𝐓𝐨̂𝐢 𝐠𝐮̛̉𝐢 𝐛𝐚 đ𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐧𝐚̀𝐲 đ𝐞̂́𝐧 𝐭𝐚̂́𝐭 𝐜𝐚̉ 𝐦𝐨̣𝐢 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢:
✨Với cộng đồng sống với HIV: Tự tin lên! Hãy sống vui và sống khỏe.
✨Với xã hội: Đừng bao giờ đặt dấu chấm hết cho người còn đang sống.
✨Với ngành y tế: Xin hãy thực sự làm đúng câu “Lương y như từ mẫu”. Người sống chung với H chỉ cần được lắng nghe và được đối xử như bao người khác.
Tôi là Châu Bảo. Tôi sống với HIV 27 năm. Tôi không bị khuất phục. Và tôi vẫn đang sống – bằng cả trái tim mình.