13/12/2020
KHÍ VÀ HUYẾT
Định nghĩa:
Là nguồn sống quan trọng của cơ thể. Nên dưỡng khí huyết là dưỡng sức khoẻ cho cơ thể. Khi cơ thể bệnh nghĩa là khí huyết đang hư.
- Khí (nguồn năng lượng): đẩy huyết nuôi cơ thể trên con đường kinh mạch qua nhà máy tạng phủ.
- Huyết - Máu: cần cả số lượng lẫn chất lượng đi nuôi cơ thể, rửa sạch tạng phủ, là chất kháng sinh tự nhiên của cơ thể.
- Bổ khí tức bổ huyết. Nhưng ngược lại tức bổ huyết mà không bổ khí thì không ổn, như cây trồng được bơm nhiều dưỡng chất nhưng gốc rễ không cứng thì cũng rất thừa.
Cách dưỡng khí:
• Tập 6 động tác- làm khí huyết trôi chảy, bổ 12 kinh mạch, không tác dụng phụ. Nếu có thể mỗi ngày nên tập 3 lần, mỗi lần tập trung bình 20-30’.
• Tập thở (hít vào đan điền, bụng phình ra, nín thở 2-3 nhịp, thở ra thật sạch và lâu, bụng hóp lại). Việc hít thở sâu như vậy giúp cơ thể nạp thêm chính khí, đẩy lui bớt tà khí ứ đọng trong cơ thể. Quan sát trong và sau khi tập thở, lưng và bụng sẽ nóng ấm. Người bệnh nên tập 30-36 hơi thở/ ngày, mỗi lần tập 6 hơi thở, và chú ý quan sát hơi thở bụng kể cả khi không tập- cũng là 1 biện pháp định tâm.
Lưu ý khi tập thở, giữ tâm và thân thả lỏng. Giữ lưng thẳng và thả lỏng vì lưng thẳng thì kinh mạch ngay thẳng, kinh mạch ngay thằng thì khí ngay thằng. Giữ tâm lỏng thì ý dẫn khí mạch lạc. Khi tập có thể ngồi bán già, xếp bằng, không nhất thiết phải ngồi kiết già.
• Ăn gừng- ấm thận, đánh gừng dọc 3 đường sống lưng – giúp khí lưu thông. Đánh gừng cho đến khi thấy lưng ấm và thấy thoải mái là được.
• Lạy Phật (là động tác giúp cả tâm và thân): 108 lạy/ ngày
Tầm quan trọng của chính khí và việc phát sinh bệnh tật:
-Thận (thuỷ) là gốc của mọi tạng phủ (thần kinh của tạng phủ). Thận hư thì can-gan (mộc) cũng hư. Khí tập trung ở thận. Bất kỳ vật lạ (độc tố) nào vào cơ thể, cũng sẽ bị bài trừ ra khỏi cơ thể, và cơ thể phải tiêu tốn năng lượng (chính khí) làm việc đó. Nên nếu mất chính khí quá nhiều, cơ thể sẽ suy hao. Còn nếu không tống được ra, gây tắc, cơ thể sẽ phản ứng, đến khi độc tố quá nhiều, cơ thể sẽ bất lực, sinh ra bệnh (tai biến, ung thư...). Độc làm tắc, khí huyết tới ko đủ, khối u to ra để đón thêm khí huyết, càng thiếu càng to ra.
-Ung thư và quá trình phát sinh bệnh tật là do chính khí hư. Ung thư nếu không chữa theo Tây y (làm hoá, xạ trị, phẫu thuật) sẽ sống được lâu hơn (vì các việc chữa đó đều sẽ tiêu tốn chính khí). Khi chữa, phải đảm bảo đầu vào (chính khí sinh ra thêm) phải lớn hơn đầu ra (chính khí mất đi) thì mới nên chữa. Người bệnh nên tập luyện bằng các cách dưỡng khí trên hoặc đơn giản là hít vào, nín thở, thở ra nhẹ nhàng, thả lỏng, mỗi ngày tập 100 lần. Thả lỏng để giúp cơ thể không áp lực.
-Con người ăn đa dạng, nhưng có người thiếu cái này, có người thiếu cái kia, cái nào thừa thì cơ thể sẽ phản ứng lại, thải độc (nguyên do của việc dị ứng tôm, bò, cá...). Nếu cơ thể hoàn toàn trong sạch, thức ăn vào cơ thể sẽ tự động được chuyển đổi thành thứ cơ thể cần (kể cả ăn lá cây vẫn có thể ổn nếu cơ thể khoẻ).
Chú ý: thất tình lục dục thường ngày cũng ảnh hưởng sức khoẻ (buồn thì máu huyết lưu thông nhưng không lỏng mà co cứng lại).