Hoa viên Sala Garden - Chốn về bình an

Hoa viên Sala Garden - Chốn về bình an Nơi nào có mẹ cha...nơi đó là chốn để trở về. Sala Garden - Nơi mẹ cha an yên nghỉ ngơi, nơi người ở lại thanh thản trở về.

Chốn về bình an cho người ta yêu thương nhất ❤

Sala Garden - Hoa viên đẳng cấp 5 sao liền kề sân bay Long Thành, cách TPHCM 35km

TỨ DIỆU ĐẾ – CHÌA KHÓA GIẢI MÃ MỌI NỖI KHỔĐức Phật không dạy ta né tránh khổ đau,Ngài dạy ta nhìn thẳng vào nó, để hiểu,...
15/08/2025

TỨ DIỆU ĐẾ – CHÌA KHÓA GIẢI MÃ MỌI NỖI KHỔ

Đức Phật không dạy ta né tránh khổ đau,
Ngài dạy ta nhìn thẳng vào nó, để hiểu, để buông.

1️⃣ Khổ Đế – Cuộc đời vốn là khổ: sinh, già, bệnh, chết; yêu mà phải xa, ghét mà phải gần, cầu mà không được.
2️⃣ Tập Đế – Nỗi khổ không tự nhiên sinh ra, nó bắt nguồn từ tham – sân – si và sự chấp ngã.
3️⃣ Diệt Đế – Khi nguyên nhân khổ được diệt, hạnh phúc và bình an sẽ hiện hữu.
4️⃣ Đạo Đế – Con đường diệt khổ là Bát Chánh Đạo: sống chánh kiến, chánh tư duy, chánh ngữ…

Tứ Diệu Đế không phải để tụng,
mà để thực hành trong từng hơi thở, từng lời nói, từng hành động.

Khi hiểu rõ Khổ, ta không còn oán trách.
Khi nhận ra Tập, ta biết buông bỏ.
Khi thấy Diệt, ta sống thanh thản.
Khi bước theo Đạo, ta tự do giữa dòng đời.

💡 Bình an không ở nơi xa, mà ở ngay trong tâm biết dừng, biết đủ, biết thương.

🔄 LUÂN HỒI – VÒNG TRÒN KHÔNG HỒI KẾTCó những cuộc gặp gỡ tưởng như tình cờ,nhưng thật ra là duyên nợ từ nhiều kiếp trước...
14/08/2025

🔄 LUÂN HỒI – VÒNG TRÒN KHÔNG HỒI KẾT

Có những cuộc gặp gỡ tưởng như tình cờ,
nhưng thật ra là duyên nợ từ nhiều kiếp trước.
Có những mối hận tưởng như bắt đầu hôm nay,
nhưng gốc rễ đã cắm sâu trong vô số kiếp đã qua.

Luân hồi là vòng tròn,
nơi ta là người gieo hạt ở kiếp này và là người gặt hái ở kiếp khác.
Kiếp trước ta trao đi nụ cười, kiếp này nhận lại sự tử tế.
Kiếp trước ta gieo oán, kiếp này gặp nghịch cảnh để trả.

Đức Phật dạy:

Không ai trốn được nghiệp của chính mình, dù trốn lên trời, xuống biển hay vào hang sâu.

Luân hồi không để trừng phạt,
mà để ta học, ta trả, ta hiểu và ta buông.
Khi tâm lặng, lòng thiện,
vòng luân hồi sẽ dẫn ta đến ánh sáng.

💡 Sống trọn vẹn kiếp này như thể đây là cơ hội duy nhất để hóa giải tất cả.


NHÂN QUẢ – TẤM GƯƠNG SOI MỌI HÀNH VIỞ đời, mọi việc ta làm – dù lớn hay nhỏ – đều để lại dấu ấn.Lời ta nói hôm nay, hành...
13/08/2025

NHÂN QUẢ – TẤM GƯƠNG SOI MỌI HÀNH VI

Ở đời, mọi việc ta làm – dù lớn hay nhỏ – đều để lại dấu ấn.
Lời ta nói hôm nay, hành động ta gieo hôm nay, sẽ hóa thành quả ngọt hay trái đắng ngày mai.

Nhân quả không vội vàng,
nhưng chưa từng bỏ sót một ai.
Người thiện lương có thể chưa giàu sang ngay lập tức,
nhưng tâm họ an, giấc họ yên.
Kẻ gian ác có thể hưởng thụ một thời,
nhưng đêm đến không tránh khỏi bóng tối trong lòng.

Đức Phật dạy:

Muốn biết đời trước, hãy nhìn đời này.
Muốn biết đời sau, hãy nhìn việc làm đời này.

Gieo yêu thương, nhận bình yên.
Gieo oán hận, nhận khổ đau.
Cuộc đời không cần ta tranh nhiều, chỉ cần gieo đúng.

💡 Hãy sống như thể mỗi ý nghĩ, mỗi lời nói, mỗi hành động đều là hạt giống – và rồi chính ta sẽ là người gặt.

PHƯỚC ĐỨC – KHO BÁU VÔ HÌNH CỦA ĐỜI NGƯỜITiền bạc có thể mất, danh vọng có thể tàn,nhưng phước đức – một khi đã vun bồi ...
12/08/2025

PHƯỚC ĐỨC – KHO BÁU VÔ HÌNH CỦA ĐỜI NGƯỜI

Tiền bạc có thể mất, danh vọng có thể tàn,
nhưng phước đức – một khi đã vun bồi – sẽ theo ta từ đời này sang đời khác.

Phước đức không nằm ở lời cầu xin,
mà ở việc ta làm và tâm ta giữ.
Một lời nói thiện lành, một việc làm giúp người, một niệm buông bỏ sân hận…
tất cả đều là hạt giống gieo vào ruộng phước của chính mình.

Người có phước, không phải vì họ giỏi hơn,
mà vì họ biết cho đi nhiều hơn.
Cho đi không chỉ là tiền bạc, mà còn là tấm lòng, là thời gian, là sự bao dung.

Đức Phật dạy:

Muốn biết quá khứ, hãy nhìn thân hiện tại.
Muốn biết tương lai, hãy nhìn tâm hiện tại.

Hôm nay, ta sống thiện lành, gieo phước – ngày mai, dù sóng gió tới, vẫn sẽ có bến bờ an ổn.
Hôm nay, ta ích kỷ, hại người – ngày mai, dù giàu sang, vẫn khó tránh khổ đau.

💡 Hãy nhớ, phước đức là chiếc ô che mưa nắng nhân gian, và là tấm vé an lành trên hành trình vô thường.

NHÂN SINH – MỘT CUỘC LỮ HÀNHCó người hỏi: “Cuộc đời này rốt cuộc để làm gì?”Tôi mỉm cười đáp: “Để học cách buông và học ...
11/08/2025

NHÂN SINH – MỘT CUỘC LỮ HÀNH

Có người hỏi: “Cuộc đời này rốt cuộc để làm gì?”
Tôi mỉm cười đáp: “Để học cách buông và học cách thương.”

Từ khi sinh ra, ta đã bước lên con thuyền mang tên Vô Thường.
Trên thuyền ấy, mỗi người đều mang theo hành trang: người thì ôm chặt tiền bạc, người thì gánh oán hận, người thì chất đầy danh vọng.
Nhưng sóng gió nhân sinh sẽ dần lấy đi tất cả, để cuối cùng, ta nhận ra:
Thứ duy nhất không bao giờ mất là phước lành từ tâm thiện và tình thương ta gieo ra.

Đức Phật dạy:

Vạn pháp vô thường, chỉ có nhân quả là bất biến

Sống ở đời, đừng để mình trôi qua trong oán trách, hơn thua.
Hãy học cách mỉm cười khi người khác làm mình tổn thương,
học cách buông khi việc đã không thể cứu vãn,
và học cách trân quý từng phút giây khi người mình thương còn hiện hữu.

Vì một ngày nào đó, tất cả sẽ chỉ còn là kỷ niệm.
Và khi ra đi, ta chỉ mang theo được tâm an và nghiệp lành mà thôi.

✨ Hãy sống như hôm nay là ngày cuối, và thương như chưa từng thương đủ.

🌿 CHỮ HIẾU – GỐC RỄ CỦA ĐẠO LÀM NGƯỜI 🌿Có những món nợ không thể trả bằng tiền, có những ân tình không thể đáp bằng lời....
31/07/2025

🌿 CHỮ HIẾU – GỐC RỄ CỦA ĐẠO LÀM NGƯỜI 🌿

Có những món nợ không thể trả bằng tiền, có những ân tình không thể đáp bằng lời. Đó là công sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ – thứ duy nhất trong đời mà mỗi chúng ta mang theo, không bao giờ được phép quên.

Khi còn nhỏ, ta cần cha mẹ từng bữa ăn, giấc ngủ. Lớn lên, ta mải mê chạy theo cuộc sống, đôi khi quên mất người đã dõi theo từng bước chân ta từ tấm bé.

Phật dạy: “Hiếu là nền tảng của muôn hạnh lành.”
Người tu mà không hiếu, thì mọi công đức đều thành vô nghĩa. Người sống mà thiếu chữ hiếu, thì dù giàu sang đến đâu cũng chỉ là hình thức rỗng không.

📿 Có người đợi đến khi cha mẹ nhắm mắt xuôi tay mới thấy ân hận.
📿 Có người tiếc những ngày chưa kịp hỏi han, chưa kịp về thăm.
📿 Có người đứng trước bàn thờ, bật khóc vì ngày xưa vô tâm quá...

Đừng để hiếu hạnh trở thành một cuộc rượt đuổi với thời gian. Hãy thương cha mẹ khi họ còn nghe, còn hiểu, còn nhìn thấy ta.

💬 Một cuộc gọi, một bữa cơm đơn giản, một cái nắm tay nhẹ nhàng… cũng là hiếu.
Hiếu không phải điều to tát – mà là sự hiện diện trọn vẹn của ta, khi cha mẹ vẫn còn.

Chữ hiếu không cần đợi đến ngày lễ. Mỗi ngày đều có thể là một dịp để báo hiếu – bằng sự tỉnh thức, bằng lòng biết ơn, bằng tình yêu không điều kiện.

---

🙏 Nguyện cho ai còn cha mẹ thì trân quý từng phút giây bên cạnh.
Nguyện cho ai mất cha mẹ rồi, vẫn sống đẹp, sống lành, để phước đức hồi hướng cho người khuất.


TỈNH THỨC – ĐỂ KHÔNG SỐNG MỘT ĐỜI MƠ NGỦ Có những người,sống hết một đời… mà chưa bao giờ thật sự sống.Chỉ lặp đi lặp lạ...
29/07/2025

TỈNH THỨC – ĐỂ KHÔNG SỐNG MỘT ĐỜI MƠ NGỦ

Có những người,
sống hết một đời… mà chưa bao giờ thật sự sống.
Chỉ lặp đi lặp lại những thói quen, phản ứng, buồn vui theo sóng gió cuộc đời.
Đó là một kiếp mộng.

✨ Tỉnh thức, không phải là ngồi thiền dưới gốc cây.
Tỉnh thức là nhìn thấy mình đang nóng giận – và không để cơn giận sai khiến.
Tỉnh thức là đang nghe người khác nói – chứ không vội phản bác.
Tỉnh thức là biết mình đang khổ vì bám víu, và buông ra.

Phật dạy:

“Không có lửa nào dữ bằng lửa tham,
Không có xiềng xích nào chặt bằng vô minh.”

Chỉ khi tâm được soi sáng bởi sự tỉnh thức,
ta mới biết mình đang đi đâu, vì sao mệt mỏi, và điều gì thực sự cần thiết trong cuộc đời này.

🌺 Mỗi sáng thức dậy, đừng chỉ mở mắt.
Hãy mở tâm – để thấy cuộc đời đang trao cho ta một cơ hội mới để sống sâu sắc hơn.

🙏 Hạnh phúc thật sự không đến từ bên ngoài.
Nó đến từ một tâm thức sáng – biết mình là ai, đang làm gì, và vì điều gì.

Tỉnh thức – là ánh sáng duy nhất
dẫn bạn ra khỏi mê lầm,
về lại bến an nhiên trong chính mình.

🔖

RỒI AI CŨNG SẼ QUA... NHƯNG BIẾT ƠN PHẢI Ở LẠI.Có những đứa con được nuôi lớn bằng tất cả những gì người mẹ có – sức lực...
28/07/2025

RỒI AI CŨNG SẼ QUA... NHƯNG BIẾT ƠN PHẢI Ở LẠI.

Có những đứa con được nuôi lớn bằng tất cả những gì người mẹ có – sức lực, thời gian, tuổi xuân, và cả những giấc mơ chưa kịp nở. Nhưng rồi lớn lên lại quay về phán xét chính người đã sinh ra mình, chỉ vì mẹ không đủ dịu dàng như sách vở dạy, không đủ "tỉnh thức" như một ai đó trên mạng, không đủ hiện đại để hiểu những tổn thương con đang mang.

Từ tấm bé, mẹ đã chắp vá từng đêm thức trắng, từng giấc ngủ chập chờn, từng chén cháo giữa khuya, từng tiếng ho thở dài mà mẹ lo hơn cả bản thân mình.
Đi học thì áo quần luôn ủi phẳng, cơm luôn chờ nóng. Thi rớt thì mẹ đau. Yêu sai người thì mẹ khổ. Mẹ làm tất cả – chỉ thiếu một điều: nói với con rằng mẹ không bắt buộc phải làm như thế.
---

Thế là con lớn lên mang theo một sự nhầm lẫn tội nghiệp:
Rằng mẹ phải yêu thương mình như một nghĩa vụ.
Rằng mẹ không được mệt.
Không được buồn.
Không được lên tiếng.
Không được phép sai.
Nếu mẹ lỡ buồn, mẹ là “độc hại”. Nếu mẹ lỡ la rầy, mẹ là “tổn thương cảm xúc con”.

Có những đứa con đã lớn nhưng tâm thức vẫn còn bú mớm.
Áo quần vứt bừa.
Bát ăn đợi người rửa.
Tin nhắn của mẹ thì bơ đi.
Lời mẹ gọi thì giả vờ không nghe.
Mẹ góp ý thì gắt gỏng.
Bạn bè nhắn là trả lời ngay. Idol đăng ảnh thì thả tim. Còn mẹ… đôi khi chẳng được một lần “like”.
---

Sự vô ơn hôm nay không còn gào thét.
Nó im lặng. Lạnh lùng. Và sắc như dao.
Nó nằm trong cách mẹ cần thì con vắng mặt.
Mẹ buồn thì con không biết.
Mẹ đau thì con không hay.
Mẹ nhắn tin hỏi han – chỉ nhận lại màn hình im lặng.

Trong chính ngôi nhà của mình, người mẹ có thể là người cô đơn nhất.

Tệ hơn nữa, có những đứa con sống như thể mẹ nợ chúng một tuổi thơ hoàn hảo.
Quên mất rằng mẹ cũng chỉ là một đứa trẻ lớn lên trong những vết thương không ai dạy cách chữa lành.
Quên mất rằng mẹ cũng từng cô đơn, cũng từng muốn bỏ cuộc, cũng từng nghẹn ngào nơi góc bếp không ai thấy.
Nhưng mẹ đã chọn im lặng – để con được yên ổn mà lớn lên.
---

Rồi sẽ đến một ngày...

Không còn ai nhắn hỏi con ăn gì, về mấy giờ.
Không còn ai đợi cửa mỗi khuya về trễ.
Không còn tiếng cằn nhằn mà con từng thấy phiền,
Không còn ai gọi tên con bằng giọng thân thương nhất đời.

Không còn ai lo khi con ho.
Không ai gửi tiền lúc con túng thiếu.
Không còn ai tha thứ cho hàng trăm lần con cáu gắt, lạnh lùng…
Chỉ vì mẹ nghĩ: “Dù sao nó cũng là con mình.”

Và ngày đó, con muốn sửa sai – cũng muộn.
Muốn nói “con xin lỗi” – cũng chẳng còn ai nghe.
Muốn bù đắp – chỉ có thể thắp một nén nhang và đặt một bát cơm nguội bên bàn thờ.

Lòng mẹ thì bao la.
Nhưng thời gian thì vô thường.
Nếu một đứa con phải chờ đến lúc đưa tang mẹ mới học được hai chữ biết ơn,
thì đó không chỉ là nỗi đau của một gia đình – mà là một bi kịch nhân sinh.

🌿 Vì thế, thương con đúng cách là dạy con điều đầu tiên:
Không phải “phải giỏi” hay “phải ngoan”,
Mà là phải BIẾT ƠN.

Biết ơn – là gốc rễ của Đạo Làm Người.
Biết ơn – là ánh đèn dẫn đường giữa đêm tối của sự lạc mất.
Biết ơn – là thước đo sâu sắc nhất của sự trưởng thành.

Hôm Nay, Ta Đang Viết Gì Lên Cuốn Sách Đời Mình?– Một góc nhìn thiền quán, tỉnh thức –Có ai đó từng nói:"Đời người là mộ...
27/07/2025

Hôm Nay, Ta Đang Viết Gì Lên Cuốn Sách Đời Mình?
– Một góc nhìn thiền quán, tỉnh thức –

Có ai đó từng nói:
"Đời người là một cuốn sách, mỗi ngày là một trang. Ai cũng viết – nhưng không phải ai cũng tỉnh khi đang viết."

Có người viết đời mình bằng chánh niệm, như từng hơi thở có mặt thật sâu.
Cũng có người viết bằng vô minh, như thể tay run lẩy bẩy trong bóng tối, mà cứ tưởng mình vẽ ra ánh sáng.

Có người sống từng ngày như một lời hồi hướng, để gieo thiện duyên cho ngày mai.
Cũng có người chỉ lặp lại thói quen, để rồi tháng năm qua như cơn mộng dài, chưa một lần tỉnh giấc.

Mình đang viết bằng gì?
Là ngòi bút của tham – sân – si, hay mực của bi – trí – dũng?
Là tàn dư của chấp niệm cũ, hay một tâm nguyện mới vừa phát khởi?

Có khi sống rất đúng – mà lại viết bằng kiêu ngạo.
Có khi làm điều thiện – mà chất đầy kỳ vọng được ghi công.
Có những dòng mình tưởng là trắng trong – nhưng thật ra chỉ là tâm thức phủ đầy bụi bặm.

Trang hôm nay, nếu là một bài kệ –
Liệu có gột rửa được sân hận?
Liệu có làm nhẹ đi nghiệp lực?
Liệu có khiến tâm mình an, và người khác bớt khổ?

Nhiều người lo lắng cho cái kết truyện, mà không sống trọn nội dung từng đoạn.
Cuốn sách đời không cho ta tua lại.
Mỗi khoảnh khắc không sống bằng chánh niệm – là một trang trắng vô hồn.

Sự thật là: trang sách vẫn đang được viết.
Dù mình có đau, có mỏi, có muốn dừng lại – thời gian không dừng.
Tâm vẫn in dấu. Ý vẫn tạo nghiệp.
Nếu không viết bằng tỉnh thức, thì nghiệp quá khứ sẽ viết thay mình.

Ai cũng có những chương rất tối.
Nhưng bóng tối không thể đẩy lùi bóng tối, chỉ có ánh sáng trong tâm mới làm được điều đó.

Hôm nay, có thể mình không thay đổi được quá khứ, nhưng vẫn kịp để:

Buông một nỗi giận

Gỡ một vết thương

Nhẹ một kỳ vọng

Và lặng lẽ viết một dòng bằng lòng từ…

"Trang hôm nay – có đáng giữ lại không?"

Nếu không, thì xin ngồi xuống, thở chậm lại, và bắt đầu viết lại bằng tâm không lăng xăng.

Cuối đời, không ai đọc giúp mình cuốn sách đó.
Không có thầy chấm điểm.
Không có ai khen chê.
Chỉ có mình – là người sẽ đọc lại toàn bộ trong giây phút lâm chung.

Vậy nên, đừng viết bằng oán giận.
Đừng viết bằng so đo hay đổ lỗi.
Hãy viết bằng tâm hỷ xả.
Viết bằng lòng tri ân cuộc đời – dù đầy thử thách.
Viết bằng sự hiểu rằng:
“Ta đang gieo – và đời đang phản chiếu.”

📜 Một đời không hối hận khi đọc lại… là một đời đã sống bằng tỉnh thức.
Không cần rực rỡ.
Chỉ cần an trú trong từng trang viết.
Và mỗi dòng – đều là một bài học hóa thân thành tự do.

Chào ngày mới tuyệt vời Chúc chủ nhật an lành đến mọi người
27/07/2025

Chào ngày mới tuyệt vời
Chúc chủ nhật an lành đến mọi người

May mắn cho ai được thấy hoa sen vàngChúc ngủ ngon ❤❤❤
26/07/2025

May mắn cho ai được thấy hoa sen vàng
Chúc ngủ ngon ❤❤❤

🌿 PHƯỚC ĐỨC KHÔNG PHẢI TÌM… MÀ LÀ GIEO. 🌿Nhiều người cầu an, cầu tài, cầu một đời sung sướng…Nhưng lại quên mất: phước đ...
26/07/2025

🌿 PHƯỚC ĐỨC KHÔNG PHẢI TÌM… MÀ LÀ GIEO. 🌿

Nhiều người cầu an, cầu tài, cầu một đời sung sướng…
Nhưng lại quên mất: phước đức không phải điều được ban cho, mà là thứ ta phải tự gieo trồng.

✨ Phước không nằm ở lời nguyện cầu.
Phước nằm ở từng hành vi, lời nói và suy nghĩ mỗi ngày.

Một lời nói thiện – đã là gieo phước.
Một việc tử tế – đã là tích đức.
Một tâm không ganh ghét, không oán hận – là đang dưỡng tâm, dưỡng mệnh.

🪷 Đức Phật dạy:

“Muốn biết kiếp trước đã gieo gì – hãy nhìn đời sống hiện tại.
Muốn biết kiếp sau ra sao – hãy nhìn hành động hiện tại.”

Đừng đợi giàu có mới làm phước.
Của cải lớn nhất là tấm lòng.
Thức tỉnh lớn nhất là biết dừng lại trong sân si để sống thiện lương.

🌺 Phước đức không hiện ra ngay. Nhưng khi bạn cần nó nhất, nó sẽ là điểm tựa âm thầm cứu rỗi cuộc đời bạn.

🙏 Tâm an – là phước.
Biết đủ – là đức.
Thương người – là gốc.
Buông xả – là thang nâng phước báu lên cao.

✨ Bạn không cần phải vĩ đại mới gieo phước.
Chỉ cần sống tử tế, ngay trong khoảnh khắc này.

---

🔖

Address

An Phú

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Hoa viên Sala Garden - Chốn về bình an posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share